Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo của gió Lào, cát trắng; mảnh đất Quảng Ngãi đã khom mình lam lũ nuôi tôi cho đến ngày trưởng thành. Đến khi là sinh viên năm ba ngành Công Nghệ Thông Tin trường Đại học Lạc Hồng; tôi vẫn mang trong mình dòng máu khát khao được học tập, nghiên cứu và cống hiến sức trẻ vào sự nghiệp xây dựng nước nhà. Chính vì lẽ đó, tôi đã tìm đến mùa hè xanh tình nguyện như một điều tất yếu. Mảnh đất Biên Hoà vẫn luôn sống dậy với bài ca đánh Mỹ của đoàn lính áo xanh ngày đêm canh giữ đất trời. Ngày nay, thanh niên Đồng Nai vẫn luôn hào hùng hăng hái xây dựng quê hương giàu đẹp. Nhìn màu áo xanh tình nguyện của các bạn sinh viên hôm nay, những ký ức tươi đẹp về mùa hè xanh ngày ấy chợt hiện về trong tôi.
Đó là mùa hè năm 2004, tôi đã tham gia đoàn quân áo xanh Lạc Hồng tìm đến những vùng quê nghèo. Với lòng nhiệt tình của sức trẻ, tôi mong muốn mang đến ánh sáng cho mọi nhà, tìm lại những nụ cười trên khuôn mặt trẻ thơ, khơi dậy những phong trào trong tầng lớp thanh niên. Tôi vẫn không quên hình ảnh những em nhỏ đi bộ hàng cây số qua rừng cao su để đến với lớp học hè tình thương, vẫn nhớ mãi những giọt nước mắt của các cụ già như lời cảm ơn sâu lắng từ đáy lòng sau những ngôi nhà khang trang và vững chắc được xây cất. Vẫn in đậm trong tôi những giọng nói cười vang cổ vũ của các bạn thanh niên trong ngày hội bóng đá. Thấp thoáng bên cánh đồng lúa đã ngả màu vàng óng, những chiếc áo xanh xen kẽ với những chiếc áo nâu đã sờn đi vì gió sương, mang đến không khí tươi vui cho mùa gặt. Tôi vẫn nghe đâu đó những lời chuyện trò vui vẻ của những chàng thanh niên tình nguyện với những cô gái bản Mường bên đồng ruộng trĩu hạt.
Thế rồi mùa hè cũng khép lại, ngày chia tay đã đến, chúng tôi phải trở lại giảng đường để tiếp tục học tập thế nhưng hình ảnh chiếc áo xanh mãi in đậm trong trái tim người dân xứ sở. Những thành quả ở lại luôn được lưu giữ với những cái tên đầy thân thương. Chúng tôi trở lại nhà trường bên trang sách thân quen mà lòng hân hoan, phấn khởi. Dường như tôi được tiếp thêm nguồn nhựa sống đầy phong phú từ chuyến đi thực tế vừa qua. Tôi trưởng thành hơn, mạnh dạn hơn khi tiếp xúc với đám đông, bè bạn. Có thể lớp bụi thời gian sẽ làm mờ đi tất cả, nhưng thời gian sẽ chẳng bao giờ xoá nhoà đi ký ức của tôi về mùa hè xanh năm đó.
Giờ đây tôi vô cùng sung sướng khi biết rằng khắp nơi trên mọi miền Tổ Quốc, chồi non của những mùa tình nguyện đã lên xanh.
Tổ chức giải bóng đá cho các em thiếu nhi địa phương
Nguyễn Văn Phi chụp hình lưu niệm cùng cố thủ tướng Võ Văn Kiệt
Chụp hình lưu niệm cùng với Ban chỉ huy của TW Cục miền Nam